Cao Nguyên

Gánh Thơ






thương người vai nặng gánh thơ
đời truân chuyên mấy cũng vờ nhẹ tênh
dặn lòng nén nhớ, tìm quên
không thôi nước mắt tràn tim se lòng

song hồ mùa trở giấc Đông
mới long lanh sóng, đã ròng tuyết bay
gánh thơ qua lối gió đầy
ghìm tơ buộc chữ kẻo quay quắt lời

rượu xưa hồ lửng lưng vơi
cũng còn đủ ấm để mời tri âm
chiều nghiêng dốc ngược tràn trăng
ta chờ mê đắm đêm vằng vặc thơ!

gánh thơ về nhé, ta chờ!

Cao Nguyên

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Gánh Thơ"